Lâu, lâu lắm mới đọc được một bài thơ hay như thế này về HỒ CHÍ MINH.
Phải chăng là vì lâu nay thấy và nghe toàn chuyện quá dở???
Đêm nhớ Bác
Đêm rất sâu con nằm mơ thấy Bác
Quần áo nâu sồng như một lão nông
Sáng sớm tinh mơ Người vác cuốc thăm đồng
Trò chuyện cùng người già, tay bế bồng con trẻ
Trong giấc mơ con thấy Người lặng lẽ
Giọt nước mắt rơi trên những cánh đồng
Với những người nghèo
Người không gọi “đám đông”!
Trong giấc mơ bước chân Người rất khẽ
Sợ làm đau cây lúa quê nghèo
Những hạt lúa cũng mang hồn Đất nước
Bão giông đã qua rồi …
Giông bão lại nhiều hơn!!!
Những hạt lúa mang trong mình nước mắt
Của cha rơi trên áo mẹ bạc sờn
Đêm nhớ Bác con thấy mình có lỗi
Trong giấc mơ mà thấy Bác không vui…!
Tháng 5 năm 2012
Trần Sĩ Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét